Tôi nói gì khi tôi nói về bạn Độ
22/02/2024
Và cả chạy bộ nữa.
Độ là bạn tôi từ hồi còn bé xíu. (Đính chính là chúng tôi không mặc quần thủng đít, ở xóm Phú Hòa, cuối những năm 80, đầu những năm 90 không đứa trẻ nào mặc quần thủng đít cả. Vậy nên xóm tôi mới tên là Phú Hòa).
Độ là đứa siêu thông minh và học siêu giỏi. (Xin lỗi bạn Độ, đây là điều đầu tiên mà tôi nghĩ về bạn, dù bạn có rất nhiều điều khác nữa - nhưng với tư cách là bạn thân với nhau từ bé thì nói thật là tôi chẳng thể quan tâm điều gì khác).
Hôm qua tôi đọc được một câu trích từ trong một bộ phim là:
"Mỗi khi có một điều vui đến với bạn của tôi, tôi mừng cho họ 1/1000 giây rồi sau đó nghĩ đến bản thân mình".
Tôi đọc phì cười, đưa cho chủ quán Cà phê 10.000 năm xem, cậu ấy cũng phì cười, còn bổ sung "1/1000 giây vẫn là dài rồi anh".
Thỉnh thoảng tôi còn mơ về bạn. Đó là khi mấy dự án của tôi vào giai đoạn khó khăn, đó là lúc cuộc sống của tôi bế tắc, nói chung là lúc tôi thấy tôi là thằng không ra gì, hoặc là lúc tôi đến kỳ. Osho bảo đàn ông cũng có chu kỳ. Nhưng tôi thấy, khác với phụ nữ, lúc đó đàn ông không mua BVS, mà họ đổi điện thoại, hoặc đổi laptop, hoặc đổi xe, hoặc chạy bộ.
Murakami Haruki cũng chạy bộ và viết hẳn một quyển sách về chạy bộ.
Bạn Độ cũng chạy bộ, tôi để ý chạy bộ sau khi tôi biết Murakami thích chạy bộ.
Bạn bảo mỗi ngày bạn chạy 10km, bạn rủ tôi, tôi vui vẻ từ chối, vì tôi biết chắc 1 - 2 km là tôi tắc thở rồi. Tôi hiểu tôi quá mà - sai sao được.
Bạn ấy lại rủ tôi một lần khác (nhớ lại ngày bé, bạn cũng hay sang rủ, rồi đợi tôi đi học). Ơ kìa, tôi không chạy được mà.
Rồi có một ngày nào đó, chẳng hiểu vì lý do gì, tôi bảo "Ok, tôi sẽ chạy cùng với ông". Chẳng hiểu thế lực nào lại khiến tôi lại nghĩ: "họ làm được thì mình cũng làm được".
Thế là tôi liều chạy. Tôi hỏi bạn chạy như thế nào? Bạn bảo chạy đều, chạy chậm, 7 phút / 1 km, mệt quá thì nghỉ, bạn nói về việc kiểm soát nhịp tim, cách thở, bạn đưa tôi đồng hồ để đo nhịp tim.
Chạy liền một mạch 5km, Độ và tôi mới chuyển sang đi bộ khoảng 100m, rồi chạy tiếp 3km về nhà. Ồ, vậy là lần đầu đã chạy được 8km rồi. Nhịp tim cao vót, về mình đau chân mất 2 ngày. Nhưng kỳ lạ sao, tâm trạng phấn khích, không thấy mệt mỏi.
Lần 2, vẫn chạy 8km, không đau chân mất 1 ngày, lần sau nữa chỉ đau 1/2 ngày. Lần sau đó, chạy 10 km, chẳng nhớ còn đau chân không.
Chỉ nhớ là trên đường chạy, chúng tôi chia sẻ được với nhau nhiều chuyện, bạn chia sẻ về kế hoạch năm mới, tôi nghĩ bạn sẽ làm được. Còn kế hoạch của tôi, tôi chẳng tin.
Hôm nay, ngồi đây, viết những dòng này, tôi tự hỏi: "Bạn Độ có bạn Độ của bạn Độ không nhỉ?". Còn bạn, người đọc bài viết này, "Bạn có bạn Độ của bạn không?"